Nàng Yuuko Ono lén lút yêu nam đồng nghiệp đã có vợ.
Một buổi chiều muộn, ánh đèn văn phòng hắt hiu trên bàn làm việc của Yuuko Ono. Cô khẽ liếc sang ô làm việc đối diện, nơi Hiroshi Tanaka đang dán mắt vào màn hình máy tính. Một nụ cười nhẹ, gần như không thể nhận ra, nở trên môi Yuuko. Cô và Hiroshi đã làm cùng công ty được ba năm, và suốt ba năm đó, mối quan hệ giữa họ luôn lơ lửng ở một ranh giới khó gọi tên.
Ban đầu, đó chỉ là những cuộc trò chuyện xã giao, những buổi ăn trưa chung với nhóm đồng nghiệp. Dần dần, những câu chuyện trở nên sâu sắc hơn, những cái chạm tay vô tình kéo dài hơn một chút. Yuuko biết Hiroshi đã có vợ, cô cũng tự nhủ phải giữ khoảng cách. Thế nhưng, ánh mắt anh trao cô, sự quan tâm anh dành cho cô, và cả những tin nhắn riêng tư về công việc nhưng lại chứa đựng những lời hỏi han ân cần, tất cả đã len lỏi vào trái tim Yuuko một cách từ từ mà mạnh mẽ.
Tình yêu của họ là một dòng chảy ngầm, mập mờ và lén lút. Họ gặp nhau trong những giờ giải lao ít ỏi, ánh mắt chạm nhau trong những cuộc họp, và thỉnh thoảng, một tin nhắn “Anh nhớ em” được gửi đi lúc nửa đêm, khiến trái tim Yuuko rung lên bần bật. Mỗi khi ở bên anh, Yuuko cảm thấy mình được là chính mình, được thấu hiểu một cách sâu sắc mà ít ai làm được. Nhưng rồi, cảm giác tội lỗi lại ập đến, nặng trĩu. Hình ảnh người vợ của Hiroshi, người mà Yuuko chưa từng gặp, lại hiện lên ám ảnh.
Một lần, khi cả hai đang ăn trưa trong một quán ăn nhỏ, Hiroshi bất ngờ nắm lấy tay Yuuko dưới gầm bàn. Ánh mắt anh đầy sự bối rối và khao khát. “Yuuko, anh…” anh bắt đầu, nhưng rồi lại ngừng lại, ánh mắt anh nhìn xa xăm, chứa đựng sự giằng xé. Yuuko biết anh muốn nói gì, nhưng cô cũng biết, đó là một lời hứa không thể thực hiện.
Mối tình vụng trộm ấy cứ thế tiếp diễn, vừa ngọt ngào vừa cay đắng. Yuuko yêu Hiroshi, nhưng cô cũng ghét bản thân mình vì đã chấp nhận một mối quan hệ không có tương lai, một tình yêu ẩn mình trong bóng tối, mãi mãi là một bí mật không thể gọi tên.