Chàng pháo thủ Venezuela xơi bà chị hàng xóm góa chồng.

Ngày ấy, Daniel, chàng trai 24 tuổi người Venezuela, sống trong một căn hộ nhỏ bé ở thủ đô Caracas. Cuộc sống của Daniel trôi qua khá êm đềm với công việc bán thời gian tại một tiệm cà phê và niềm đam mê cháy bỏng với bóng rổ. Mỗi chiều, sau giờ làm, Daniel lại ra sân bóng cũ kỹ gần nhà, say sưa tập luyện.

Một buổi chiều oi ả, khi đang cố gắng thực hiện cú úp rổ từ xa, Daniel ném hụt. Quả bóng bay vút qua hàng rào, rơi thẳng vào khu vườn nhà hàng xóm. Daniel thở dài, vì đó là nhà của cô hàng xóm xinh đẹp, bí ẩn mà cậu ít khi thấy mặt, nhưng lại thường nghe những lời đồn đại về vẻ đẹp của chị.

Daniel rụt rè bấm chuông. Cánh cửa hé mở, và một người phụ nữ với mái tóc đen dài, đôi mắt to tròn và nụ cười dịu dàng hiện ra. Đó là Sofia, chị hàng xóm mà Daniel vẫn thầm ngưỡng mộ. “Chào em, có chuyện gì vậy?” Sofia hỏi, giọng nói nhẹ nhàng như tiếng suối chảy.

Daniel lúng túng giải thích về quả bóng. Sofia mỉm cười, cúi xuống nhặt quả bóng và trao lại cho cậu. Ánh mắt họ chạm nhau, và một tia lửa điện nhỏ như vừa xẹt qua. Từ hôm đó, những cuộc gặp gỡ tình cờ giữa Daniel và Sofia bắt đầu nhiều hơn. Đôi khi là một lời chào hỏi bâng quơ khi Daniel đi làm về, đôi khi là vài câu chuyện phiếm qua hàng rào. Dần dần, những cuộc trò chuyện ngắn ngủi ấy biến thành những buổi tối tâm sự dài trên ban công, nơi họ chia sẻ về ước mơ, nỗi sợ hãi và những bí mật thầm kín.

Tình yêu đến với họ một cách tự nhiên và vụng trộm, như những nụ hoa chớm nở trong đêm. Daniel không còn là chàng trai nhút nhát ngày nào. Cậu mạnh dạn bày tỏ tình cảm của mình, và Sofia, dù hơn Daniel vài tuổi, cũng không thể cưỡng lại sức hút từ chàng trai trẻ nhiệt huyết ấy. Mối tình của họ là một bí mật ngọt ngào, chỉ mình họ biết, được ươm mầm từ một quả bóng rổ bay lạc.