Bem cô bạn thanh mai trúc mã thủa nhỏ Moe Amatsuka.
Một buổi chiều mưa tầm tã, Moe Amatsuka, với mái tóc đen nhánh và đôi mắt nâu trầm, ngồi co ro bên cửa sổ. Chiếc nhẫn cưới lấp lánh trên ngón áp út như một lời nhắc nhở về cuộc hôn nhân mà cô đang dần cảm thấy nghẹt thở. Chồng cô, một người đàn ông thành đạt và bận rộn, dường như đã lãng quên những ngày tháng say đắm thuở nào.
Tiếng chuông điện thoại reo vang, kéo Moe ra khỏi dòng suy nghĩ. Là Kenji, người bạn thân từ thuở ấu thơ. Giọng nói trầm ấm của anh luôn mang lại cho cô sự bình yên lạ kỳ. Họ hẹn nhau ở quán cà phê quen thuộc, nơi lưu giữ biết bao kỷ niệm tuổi thơ.
Dưới ánh đèn vàng vọt, nụ cười của Kenji vẫn rạng rỡ như ngày nào. Họ nói đủ thứ chuyện, từ những kỷ niệm xa xưa đến những trăn trở hiện tại. Bất giác, ánh mắt họ chạm nhau, và trong khoảnh khắc ấy, Moe cảm thấy một luồng điện chạy dọc sống lưng. Cô biết, đây là một ranh giới nguy hiểm, nhưng trái tim cô lại rung động mãnh liệt.
Những buổi gặp gỡ sau đó dần trở thành thói quen. Kenji luôn ở đó, lắng nghe Moe tâm sự, chia sẻ những gánh nặng mà cô không thể nói cùng chồng. Anh mang đến cho cô sự ấm áp, sự quan tâm mà cô hằng khao khát. Những cái chạm tay vô tình, những ánh nhìn trìu mến, tất cả đều trở nên mập mờ, vượt qua giới hạn của tình bạn. Moe biết mình đang chơi với lửa, nhưng cô không thể nào dứt ra được. Kenji đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của cô, một bí mật ngọt ngào mà cô giấu kín trong trái tim mình.